NGƯỜI HẢI PHÒNG THẬT THÀ NHƯ BÁNH ĐA CUA

Thôi xong! Bữa sáng mà sa vào quán bánh đa cua Hải Phòng thì coi như tâm hồn hiến dâng hết cho hàng bánh đa.

“Hãy ăn sáng như vua, ăn trưa như hoàng tử và ăn tối như kẻ hành khất”, câu ngạn ngữ đó tuy xuất xứ nước ngoài nhưng áp vào đời sống Việt Nam mình vẫn cứ chuẩn chỉnh. Bữa sáng là phải chỉn chu từ gốc tới ngọn. Như người Hà Nội mê nhất món Phở cho buổi sáng, dân Sài Gòn khoái món Hủ tíu, dân Huế hẹn nhau đi ăn Bún bò, thì với dân Hải Phòng, sáng sáng những gánh hàng Bánh đa cua cứ gọi là rồng rắn lên mây xếp hàng đông nghẹt.

Một bát Bánh đa Cua có gì? Bánh đa và Cua, rõ rồi, nhưng cái ngon nằm ở những chi tiết rất tinh, tỉ dụ như Bánh đa thì phải là Bánh đa tươi phơi sương phơi nắng, gạch cua phải là cua đồng sống trong hang hốc mới giàu đạm và béo ngậy. Nhưng thế vẫn chưa đủ, món Bánh đa Cua nấu rất cầu kỳ, bởi một bát thôi mà có đủ loại topping: gạch cua là một, còn phải có miếng chả lá lốt thơm lừng, miếng chả cá dai dai nhai sướng miệng thì thôi, những con tôm nhỏ điểm xuyết bên trên, thêm các loại rau theo mùa, rồi các loại gia vị, rau sống nữa.

Bánh đa Cua rất khác Phở. Phở là ăn hương ăn hoa, ăn một lúc đã thấy đói meo. Còn Bánh đa Cua ấy à, sáng sớm dậy đánh một bát, no vừa đến giờ ăn trưa luôn, làm việc hăng say khỏi nơm nớp lo bao giờ đến bữa.

Nhiều người sống ở Hà Nội vẫn còn ngần ngại, sợ bát bánh đa to quá, ăn sáng no căng tức bụng. Nhưng thật ra ăn bánh đa cua no mà không tức, không đầy. Thôi thì cho nhau một cơ hội, hôm nào dậy sớm ra chú Biên phục vụ cho bát Bánh đa Cua, chỉ sợ lúc ấy lại nghiện quá tuần ăn ba bữa, bắt đền chú Biên thôi.